xin chào trung tá tiên sinh

Quy Tắc Ngầm
Đèn flash tanh tưởi tách tanh tưởi tách vang lên, Ôn Hoàn chỉ cảm nhận thấy những thớ thịt bên trên mặt mày bản thân mỏi nhừ, cô chuẩn bị rơi nước đôi mắt rồi, tuy nhiên cô lại ko thể vận động, chỉ rất có thể kế tiếp giữ lại tầm dáng tươi tỉnh mỉm cười, tiếp sau đó khuynh hướng về từng ống kính trước mặt mày bày rời khỏi đầy đủ loại thế không giống nhau.
"Ôn tè thư, bộ phim truyện mới nhất của cô ấy qua loa một thời hạn cụt nữa là trình chiếu, so với chống vé đem kỳ vọng gì không?"
Ôn Hoàn vẫn giữ lại nụ mỉm cười như cũ, nói: "Tôi so với bộ phim truyện này vô cùng đem tin tưởng, tin tưởng tưởng sẽ sở hữu được kết quả đảm bảo chất lượng."
"Ôn tè thư, đem người tung tin tưởng thưa đạo biểu diễn Trương so với cô đặc biệt quan trọng quan hoài, van nài căn vặn nhị người trong khi bại đem nên đem mối liên hệ đặc biệt quan trọng nào là hoặc không?"

"Đạo biểu diễn Trương là 1 trong những đạo biểu diễn rất tuyệt, so với toàn bộ những biểu diễn viên thường rất quan hoài, không chỉ là với riêng rẽ bản thân tôi." Trên mặt mày vì thế nhập một thời hạn lâu năm vẫn không thay đổi nụ mỉm cười như lúc trước nên ngay gần tựa như những thớ thịt bên trên khuôn mặt đều bị sầm uất cứng, trở thành đem chút rất khác là của tôi nữa.
"Ôn tè thư, trước đó đem người chụp được hình họa cô và giám đốc mặt mày phía ngôi nhà góp vốn đầu tư bộ phim truyện \'Không khi nào quên\' bên nhau nhập hotel, đem người phỏng đoán thưa sở dĩ cô lấy được vai phái nữ chủ yếu nhập \'Không khi nào quên\' trọn vẹn là nhờ nhờ vào quy tắc ngầm, yếu tố này cô cũng muốn thưa gì không?"
"Đúng vậy, Ôn tè thư lý giải một ít lên đường, đem đích thị tựa như những báo đã mang tin tưởng, cô thiệt rời khỏi là cũng chính vì bám theo ông tăng trưởng chóng vừa mới được những vai biểu diễn này?"
"Ôn tè thư, thưa chút gì lên đường."
...


Trong tức thời toàn bộ những phóng viên báo chí đều nhao nhao lên, thay đổi trở nên người thông thường đương đầu với những yếu tố vì vậy chắc chắn rằng là mong muốn trở mặt mày, tuy nhiên Ôn Hoàn vẫn giữ lại nụ mỉm cười như cũ, mặc dù tức tức giận nữa cũng sẽ không còn biểu lộ lên bên trên mặt mày. Bởi vì thế cô là ngôi sao 5 cánh, là anh hùng của công bọn chúng, cô mong muốn lưu giữ gìn hình tượng!
Cô không thay đổi khuôn mặt mày tươi tỉnh mỉm cười nói: "Những loại này đều là chuyện ko thể nào là, chắc hẳn rằng đem vài ba người cố ý mong muốn hạ nhục tôi."
Nghe cô thưa vì vậy phóng viên báo chí tra căn vặn gay gắt: "Cô thưa đem vài ba người là chỉ Lâm Ngải Vi sao, trước đem tin tưởng thưa nhị người những cô vì thế tranh giành giành vai biểu diễn phen này nhưng mà huyên náo vô cùng ko tự do."
Ôn Hoàn hài hước liếc đôi mắt nom phóng viên báo chí nói: "Mọi người chớ thưa lộn xộn, tôi nằm trong chị Ngải Vi mối liên hệ rất tuyệt."
"Nhưng đem người bắt gặp cô và Lâm Ngải Vi nhị đứa ở studio tấn công nhau một trận."
"Được rồi, thiệt van nài lỗi những vị, Ôn Hoàn mong muốn lên đường nhập, sau đây căn vặn lại sau, sau đây căn vặn lại sau." Người đại diện thay mặt Lynda ở đàng sau thức thời đứng lên, kéo Ôn Hoàn lên đường nhập vào hội ngôi trường.
Vào phòng tiếp khách hội ngôi trường, lên đường ở lân cận Lynda đem chút hưng phấn thì thầm: "Xem rời khỏi những trang đầu ngày mai không hề thiếu tin tưởng rồi."
Ôn Hoàn đang được thu lại nụ mỉm cười bên trên mặt mày, ko nom chị tao, chỉ nói: "Em ko quí scandal vì vậy."
Lynda nom cô một cái: "Có scandal mới nhất đem hào quang đãng, giờ đây mong muốn đơn giản và dễ dàng phổ biến không tồn tại những scandal tương hỗ ai biết em là ai."
Ôn Hoàn mấp máy môi tuy nhiên không nói. Cô ko quí thường ngày bị con quay vì vậy, bị phóng viên báo chí truy căn vặn trong ngày hôm qua nằm trong ngôi nhà tạo ra này ngủ, thời điểm hôm nay nằm trong biểu diễn viên bại tấn công nhau. Cô cũng ko quí rõ nét trong trái tim vô cùng cuồng nộ vẫn nên tươi tỉnh mỉm cười vấn đáp toàn bộ những thắc mắc của chúng ta. Cô thậm chí là trọn vẹn ko quí cuộc sống thường ngày như giờ đây, cô ko quí thực hiện biểu diễn viên, thực hiện ngôi sao 5 cánh, nom như quang vinh xinh xắn lắm sau sườn lưng lại sở hữu từng nào kinh xịn khiến cho cho tất cả những người tao không đủ can đảm nom trực tiếp, tuy vậy đem bao nhiêu người dân có năng lượng cũng chính vì đem nên mong muốn là được đâu.

Bạn đang xem: xin chào trung tá tiên sinh

Hôm ni là dạ yến lấy danh nghĩa quyên chi phí kể từ thiện, bên dưới sự chỉ dẫn của Lynda, Ôn Hoàn nằm trong bao nhiêu ông tổng xin chào căn vặn hoàn thành đem chút mệt rũ rời ngay tắp lự ngồi xuống ghế sô trộn. Nhìn ly rượu, Ôn Hoàn dựa sườn lưng nhập ghế, cô ko quí tiệc rượu như này, thưa cách tiếp theo cô vốn liếng ko quí những điểm mọi người, mặc dù trước đó nhập ngôi nhà thỉnh phảng phất tổ chức triển khai cô cũng luôn luôn lơ là xuất hiện tại.
Khẽ nhắm đôi mắt lại, thiệt là đem chút mệt rũ rời, tối qua loa nên họp báo cho tới rạng sáng sủa vừa mới được ngủ, sáng sủa sớm chưa tới 5 giờ đã biết thành chị Lynda gọi năng lượng điện thức tỉnh, đem vài ba loại rất cần phải công tía tiếp, một ngày qua loa lên đường thiệt là mệt rũ rời.
Cứ vì vậy, chợp đôi mắt không được một phút đồng hồ thời trang, đùng một cái cảm hứng được sô trộn dẻo quẹo, đem đứa ở lân cận cô ngồi xuống, dồn mức độ ngỏ đôi mắt chỉ thấy một người con trai tai to tát mặt mày rộng lớn còn lồi bụng bia đang được mỉm cười híp đôi mắt nom cô.
Ngồi ngay ngắn, Ôn Hoàn sau đó 1 giây lại giơ rời khỏi nụ mỉm cười hoàn hảo ko chút sơ hở nào: "Ông ngôi nhà Vương."
"Ôn tè thư sao lại ngồi 1 mình ở đây?" Ông ngôi nhà Vương vừa vặn thưa hoàn thành đang được di dịch cho tới vị trí lân cận Ôn Hoàn, ông ngôi nhà Vương này sẽ không nên là ai không giống, đó là vừa vặn rồi trước lúc nhập trên đây Ôn Hoàn bị đám phóng viên báo chí bại vây hãm, chúng ta thưa giám đốc mặt mày phía ngôi nhà góp vốn đầu tư kia!
Ôn Hoàn mỉm cười mỉm cười, nói: "Không đem, mới nhất vừa vặn khá mệt mỏi chút, đang được sẵn sàng đứng lên trên đây." Nói hoàn thành thẳng đứng lên, ko nhằm lộ dấu tích rước khoảng cách nhị người tách rời khỏi.
Không tương tự bên phía ngoài thưa, cô lấy được vai biểu diễn là cũng chính vì cô nhờ vào cỗ иgự¢ và nhờ vào quy tắc ngầm nằm trong ngôi nhà tạo ra lên chóng. Cô ko hề ngủ nằm trong người con trai này, chớ thưa là ngủ bên trên chóng, làm cho cô nom người con trai này vài ba phen cô tiếp tục cảm nhận thấy kinh tởm buồn nôn. Ban đầu vai biểu diễn giờ đây của cô ấy thực sự của Lâm Ngải Vi, nhưng mà vai của Lâm Ngải Vi thuở đầu đạo biểu diễn cũng lăm le mang lại cô. Còn về phần sau đây tại vì sao lại thay đổi vai của cô ấy và Lâm Ngải Vi lẫn nhau cô cũng ko rõ rệt lắm. Chị Lynda cũng ko thưa mang lại cô biết vai này rốt cuộc là làm thế nào giành được, tuy nhiên vô cùng cô và quy tắc ngầm không tồn tại một ít tương quan nào là.
Ông ngôi nhà Vương bại cũng đứng lên, vốn liếng cũng không đảm bảo nhưng mà dáng vẻ người lại tròn trĩnh đứng cạnh Ôn Hoàn cao một mét bảy lại còn đem giầy gót cao 7 centimet, ngay tắp lự thấp hẳn rộng lớn nửa cái đầu, nom nằm trong một chiếc thùng nước không tồn tại khác lạ.
"Ôn tè thư đợi sau thời điểm tiệc rượu kết cổ động đem thời hạn ko nể mặt mày bên nhau ăn một giở cơm trắng, thế nào?" Nói hoàn thành mập lù mù nháy đôi mắt với Ôn Hoàn.
Nhịn xuống khích động mong muốn ói rời khỏi, Ôn Hoàn mỉm cười kể từ chối nói: "Có thể nằm trong ông ngôi nhà Vương ăn là vinh hạnh của tôi, chỉ mất điều sau thời điểm tiệc rượu kết cổ động tôi còn tồn tại một công tía nên thể hiện, hoảng rằng không tồn tại thời hạn."


"Phải ko, tuy nhiên vừa vặn rồi người đại diện thay mặt Lynda của cô ấy thưa cô đem thời hạn nhưng mà." Ông ngôi nhà Vương ko sướng nhíu mi một chiếc.
Ôn Hoàn cũng cau mi lại, cô ko nghĩ về cho tới Lynda lại đồng ý thay cho cô. Đúng thời điểm hiện tại, Lynda trở về phía chúng ta.
Thấy cô tao qua loa trên đây, ông ngôi nhà Vương bại tức thì tức khắc hóa học vấn: "Lynda, chuyện là thế nào là, ko nên cô thưa ban đêm Ôn tè thư không tồn tại việc gì sao, sao giờ Ôn tè thư thưa còn tồn tại họp báo?"
Nghe vậy, Lynda liếc nom Ôn Hoàn, tức thì tức khắc phản xạ kịp, vừa vặn mỉm cười vừa vặn nói: "Là tôi còn chưa kịp thưa với Ôn Hoàn." Vừa thưa vừa vặn xoay đầu lịch sự nom Ôn Hoàn nói: "Buổi họp báo tối ni vừa vặn rồi mặt mày phía đài truyền hình gọi điện thoại cảm ứng mang lại chị thưa đình lại, công tía bại cũng ko cần thiết thể hiện nữa, ông ngôi nhà Vương mong muốn nằm trong em ăn một giở cơm trắng, thưa một ít chuyện về bộ phim truyện tiếp theo sau."
Ôn Hoàn rứa quai túi tóm tay thiệt chặt, sắc mặt mày cũng ko lòi ra ngẫu nhiên tâm tình gì, chỉ xoay đầu thưa với ông ngôi nhà Vương: "Là vinh hạnh của tôi."
Thấy cô đồng ý, tâm tình ông ngôi nhà Vương rất tuyệt, tiến thủ lên trả tay rời khỏi kéo tay Ôn Hoàn lại bị Ôn Hoàn khôn khéo tránh khỏi, liếc nom Lynda và ông ngôi nhà Vương nói: "Xin lỗi, tôi lên đường toilet." Nói hoàn thành thẳng xoay người rời khỏi cửa ngõ.
Quay đầu nhập nháy đôi mắt nụ mỉm cười bên trên mặt mày cũng Từ đó nhạt lên đường, trong trái tim mỉm cười nhạt nhẽo, ăn cơm trắng ư, thiệt chỉ giản dị là ăn cơm trắng thôi sao?
"Lynda thay cho cô đồng ý bữa tiệc?" Giọng thưa rảnh rỗi nhạt nhẽo rét lùng vang lên ở mặt mày tai, xoay đầu lại, Lâm Ngải Vi ko biết đang được đứng lân cận cô kể từ khi nào là, đang được mỉm cười nhưng mà như ko mỉm cười nom cô.
Ôn Hoàn nom đôi mắt cô tao, không thích đấu võ mồm nằm trong cô tao, cô giờ đây chỉ mong muốn tâm trí thiệt kỹ về buổi tiệc tối ni thực hiện thế nào là xua đuổi được cái brand name con trai tự cao buồn nôn óc chứa chấp đẫy phân bại, xoay người mong muốn tách lên đường.
"Nói mang lại cô biết, cái lão già cả bại phía trên chóng vô cùng phát triển thành thái." Lâm Ngải Vi thưa hoàn thành, nửa ôm nửa rứa ly sâm banh mặt mày người tách lên đường.

Xem thêm: tui giỏi để tui lên

Ôn Hoàn lại nom nhập đôi mắt cô tao, thời điểm hiện tại mới nhất xoay người loại bỏ.
Đợi đến thời điểm Ôn Hoàn kể từ nhập toilet quay về, ông ngôi nhà Vương lân cận Lynda đang được tách ngoài, Lynda thấy cô tất tả vàng kéo cô qua loa nhỏ tiếng nói ở mặt mày tai: "Sửa lịch sự một ít lên đường, ông ngôi nhà Vương đang được bịa chống ở lân cận hotel Marriot, giờ đây chị trả em thông qua đó."
"Em không thích lên đường." Ôn Hoàn lúc lắc lại tay, xoay người lịch sự nơi khác.
"Em thưa vật gì bại." Lynda đem chút tức tức giận nói: "Địa vị của ông ngôi nhà Vương ở nhập cái giới này em còn ko rõ rệt sao, nếu mà đắc tội với ông tao, vậy sau đây em cũng chớ ước lăn kềnh lộn ở nhập giới này nữa."
"Chị ko rõ rệt ý của ông tao sao, thiệt chỉ giản dị là ăn cơm trắng thôi sao?"
"Cho mặc dù hiểu ra ông tao đem mưu đồ đồ dùng không giống em cũng nên đi!" Lynda thái chừng vô cùng mạnh mẽ và tự tin rắn rỏi, một ít thương lượng cũng không tồn tại.
"Em thưa rồi, em rất có thể phối phù hợp với chị toàn bộ bao hàm biểu diễn xuất láo nháo hoạt động và sinh hoạt thương nghiệp, tuy nhiên em ko khi nào chào bán bản thân." Đây là vấn đề cốt lõi của cô!
Thấy cô vì vậy, Lynda cũng biết khó khăn nhưng mà thưa cứng được, chỉ rất có thể mượt giọng nói: "Được rồi được rồi, cơm trắng này em vẫn nên ăn, sẽ không còn xẩy ra chuyện gì, đợi em thông qua đó chị tức khắc gọi mang lại bà Vương, em cũng biết bà Vương bại phổ biến là hổ cái nhưng mà."
Nghe vậy, Ôn Hoàn nom nhập đôi mắt chị ta: "Thực sự?"
Lynda xác định nói: "Đương nhiên, chị rất có thể làm cho em bị tổn thất sao?!"

Nếu như chị tao đang được thưa vì vậy, Ôn Hoàn không thể nguyên do gì nhằm kể từ chối, chỉ rất có thể gật đầu bám theo chị tao rời khỏi ngoài. Đến bại ông ngôi nhà Vương đang được ở đấy, thấy những cô tiếp cận, mặt mày đẫy thịt mỡ tươi tỉnh mỉm cười nom những cô. Lynda mỉm cười thưa vài ba câu xã kí thác hoàn thành thì dò la cớ tách lên đường. Ôn Hoàn tự động thưa với bản thân gắng mức độ ko nom ông tao, trong trái tim kiểm điểm thời hạn đợi bà Vương sư tử HĐ Hà Đông bại cho tới trên đây gầm gào.
Thấy cô cúi đầu vẻ mặt mày cẩn trọng, ông ngôi nhà Vương mỉm cười nói: "Ôn tè thư khát nước à, trước tu ngụm nước cốt chanh lên đường, tôi mới nhất vừa vặn bảo nhân viên cấp dưới đáp ứng nghiền đấy."
Ôn Hoàn cũng ko nên quá khát, chẳng qua loa vừa vặn rồi ở yến tiệc đem tu nhiều rượu đỏ lòm, nhằm tản lên đường hương thơm rượu bên trên người, ko nghĩ về nhiều bưng nước cốt chanh nhấp một ngụm.
Hai người thưa một thời gian, địa điểm ngồi của ông ngôi nhà Vương bại mỗi lúc càng ngay gần sát mặt mày người Ôn Hoàn, Ôn Hoàn chỉ cảm nhận thấy điều tiết nhập chống ngỏ đem chút cao, từ đầu đến chân chính thức đem phần thô rét. Ngay khi ông ngôi nhà Vương sẵn sàng thò tay tóm lấy tay của Ôn Hoàn kéo qua loa, cửa ngõ chống bị người không giống mạnh mẽ và tự tin đẩy rời khỏi.
"Vương Đại Phúc, ông mong muốn thực hiện gì!"
Lynda trái khoáy nhiên thưa được thì thực hiện được, đẩy cửa ngõ nhập ko nên ai không giống đó là hổ cái ngôi nhà chúng ta Vương! Ông ngôi nhà Vương bại thấy thế bị hăm dọa hoảng rút hãy nhanh tay về đứng lên.
"Vương Đại Phúc, ông là tên gọi khốn kiếp, ông thiệt bạo phổi dám đem yêu tinh tinh nghịch sắp tới đây." Nói hoàn thành xông nhập rứa túi ném nhập mặt mày của ông ngôi nhà Vương.
E hoảng chuyện bị thực hiện tăng trưởng, ông ngôi nhà Vương tất tả vàng ôm phu nhân đẩy rời khỏi ngoài, mồm không ngừng nghỉ nói đến ngôi nhà giải quyết và xử lý về ngôi nhà giải quyết và xử lý.
"Tên khốn kiếp, bà trên đây ko nhằm yên lặng mang lại ông!" Bà Vương vừa vặn lên đường vừa vặn quát lác.
Ông ngôi nhà Vương đâu còn dám mạnh mồm phản chưng, đơn thuần trước lúc tách lên đường ko nhịn được khuynh hướng về phía Ôn Hoàn đang được ngồi nom tăng bao nhiêu phen. Ôn Hoàn ko biết sao bản thân lại vì vậy, từ đầu đến chân không tồn tại một ít mức độ lực, trong trái tim nhường nhịn như mang trong mình 1 gò lửa, từ đầu đến chân như mong muốn bị thiêu cháy.
Chống thân mật thể đứng lên rời khỏi ngoài, choáng ngợp lên đường, cũng ko có thể bước đi cho tới đâu, chỉ cảm nhận thấy bản thân ᴆụng nên vật gì bại, nhưng mà vật bại tương tự khối băng vừa đẹp rất có thể giải trừ gò lửa trong trái tim cô. Hao rất là lực nâng đôi mắt lên, chỉ cảm nhận thấy nhập tầm đôi mắt bản thân xuất hiện tại một bóng hình mơ mơ hồ nước hồ nước, đem chút nhấp lên xuống lư lửng lơ.
Bây giờ Ôn Hoàn không tồn tại chút ý thức nào là, chỉ rất có thể thuận bám theo dụς ∀ọηg trong trái tim bản thân tiếp cận ngay gần phía đằng trước, tay gắt gao víu chặt.